Một thiền khách đến hỏi một VỊ CỔ đức:
- Khi lạnh nóng đến làm sao tránh né ?
- Trong chảo dầu lò lửa mà tránh né.
- Trong chảo dầu lò lửa làm sao tránh né?
- Các khổ không thể đến.
Sau Ngài Phật Quang Viên Mãn Quốc Sư có làm bài bình:
Lão khứ tha hương ngộ cố tri
Điều điều huề thủ khước đồng qui
Dạ thâm khả tận tôn tiền tửu
Mạc thuyết thiên nhai cước thống thì.
Dịch:
Lão đến tha hương ngộ cố tri
Xa xôi tay nắm dắt nhau về
Đêm khuya đã cạn chén rượu trước
Chớ nói trên đường gót chân đau.
Bình:
Một việc tránh né nóng lạnh thật tuyệt diệu. Hãy ngay trong “chảo dầu, lò lửa” mà tránh né. Hay biết mấy! Vì nơi ấy các khổ không thể đến (đến bị cháy sao). Thật lý thú biết bao!
Việc sanh tử hãy như vậy mà tránh né.
Quốc Sư Phật Quang Viên Mãn có lời bình thật hay. Ngài đã chỉ rõ chỗ tránh né.
Người khách qua lại trên nẻo đường sinh tử, gặp bạn cố tri. Gặp lại rồi người bạn cố tri ngay trên đường sanh tử, thì hãy “đề huề” lưng túi gió trăng nhâm nhi mỹ tửu, thưởng thức hương nồng, bàn chi hành trình nhọc mỏi. Chuyện nhọc nhằn chỉ là chuyện trên đường. Nơi thảo lư chỉ có ta và ta, ly rượu vơi đầy, nốc cạn quần say mặc tình đất trời nghiêng đổ, chuyện nhọc nhằn có không.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét