Thi hào Bạch Cư Dị đến hỏi đạo Thiền Sư Ô Sào:
- Thế nào là căn bản Phật pháp ?
Ô Sào đáp:
- Chư ác mạc tác, chúng thiện phụng hành.
Bạch Cư Dị thưa:
- Câu này con nít ba tuổi cũng thuộc.
Ô Sào bảo:
- Con nít ba tuổi cũng thuộc, nhưng ông già tám mươi tuổi làm cũng không xong.
Bình:
“Chư ác mạc tác, chúng thiện phụng hành”. Các ác chớ làm, điều lành vâng làm. Làm lành lánh dữ. Lời này quả trẻ con ba tuổi cũng thuộc. Nhưng mà lời này ông già tám mươi không làm nổi. Bảy mươi chín năm tạo ác, đến năm tám mươi mới làm thiện, liệu có trừ bảy mươi chín năm tạo ác kia được không?
Việc tu quý ở chỗ thực hành, hành được ít cũng hơn nói nhiều mà không làm, nên cổ đức nói: “Nói một trượng không bằng làm một thước, nói một thước không bằng làm một tấc”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét