Thứ Hai, 31 tháng 3, 2014

Một tiếng nạt đáng giá ngàn vàng


 Thiền Sư Phần ở Kiếm Môn. Thuở nhỏ, một hôm Sư bất thần hiểu đạo rồi tự cạo tóc, nhưng vẫn thường chạy rong chơi trong xóm làng, nên thiên hạ gọi Sư là “Tăng điên”.
Sau Sư xuất gia tham thiền và đến nương Ngài Đại Huệ. Đại Huệ nghe nói “Gã phong điên” nên không cho Sư nhập chúng. Sư đành phải ra đi, đến sông Triết Giang, đứng bên bờ trạm, Sư tủi thân khóc than:
-Ta đã lang thang bao năm trời nay định nương Ngài Đại Huệ mà cũng không được chấp nhận, chắc tại kiếp trước ta không có gieo hạt giống Bát Nhã.
Trong khi đang khóc sướt mướt thì nghe lính nạt:
-Tránh ra, quan Thị Lang đến!
Sư bổng nhiên đại ngộ liền làm bài kệ:
            Cơ niên cá sự quảy hung hoài
            Vấn tận chư phương nhẫn bất khai
            Kim nhật can trường hốt nhiên phá
            Nhất thinh giang thượng Thị Lang lai.
Dịch:
            Bao năm việc ấy chứa trong lòng
            Hỏi hết các nơi mắt chẳng khai
            Nay bỗng ruột gan tan vở hết
            Trên sông một tiếng Thị Lang lai.
Bình:
Một con người đã thao thức trên lối về đại đạo. Nhưng hình tung kỳ quái, khiến người ruồng rẫy không chấp nhận. Hận mình một nỗi vô duyên, kém mầm Bát Nhã. Thề một quyết hy sinh thân mạng, dứt đi nghiệp chướng oan khiên. Mong sao đời khác tiếp nối trọn lành, không oan oan, ương ương như thuở này nữa.
Thời cơ đã đến. Lính mở đường quát nạt mở lối cho quan Thị Lang tiến bước. Đang khi đau khổ bời bời, ruột gan rối loạn, nỗi lòng rã tan. Giữa cái lúc chỉ còn có ta và ta, niềm băng giá phủ lấp cõi hồn thì tiếng quân thét.
Ngay đó băng tan giá rã, nỗi khổ cuốn trôi. Phăng phăng một mối. Tâm hồn rỗng rang nhẹ hửng. Ngài đã sống lại từ bên kia cõi chết.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét