Nếu nấu chỉ toàn thịt, không bỏ gừng, tỏi, rau... thì độc tố của thịt không được hóa giải, ăn vào sẽ có hại, lâu dài tất sẽ trúng độc mà chết. |
Từ ngàn xưa đến nay, một bát canh
chúng ta ăn, nhìn qua tuy bình thường chỉ là một bát canh, nhưng sự oán
hận trong đó thật sâu hơn biển. Muốn biết vì sao trên thế giới chiến
tranh, tai kiếp, binh kiếp, ôn dịch xảy ra mãi không thôi? Tất cả đều do
ăn thịt mà ra. Nếu bạn muốn hiểu sự thật, đang đêm bạn hãy thử vào lò
mổ xem sao? Giết trâu trâu khóc, giết heo heo khóc, giết dê dê khóc.
Những tiếng khóc
thê thảm, những tiếng gào thảm thiết, những oán hận trùng trùng, những
oan độc, những cừu hận ấy tỏa khắp hư không mới tạo nên bao tai kiếp cho
thế gian. Giả sử ai ai cũng ăn chay, thì những oan nghiệt ấy tức khắc
tiêu dứt, có thể biến can qua thành hòa bình, biến bạo lực thành an
lành, được như thế mới cứu vãn được tai kiếp cho tương lai.
Thứ nhất: thức ăn chay không độc, thịt có độc
Thức ăn chay phần nhiều đều là rau
quả, sinh trưởng lớn lên từ đất, hoặc rong biển… đã nhiều dinh dưỡng lại
không có độc tố. Những thực vật này giúp máu giữ được chất kiềm – đây
muốn chỉ máu ấy trong sạch. Y học gọi là kiềm tính thực vật. Thực phẩm
có thịt ăn vào có thể khiến cho máu mang tính chua – đây muốn chỉ máu ấy
dơ, do đó thịt được gọi là thực phẩm mang tính chua. Người ăn chay máu
sạch, nên tuần hoàn nhanh, khiến cơ thể nhẹ nhõm thoải mái, hoạt bát,
tinh lực dồi dào, chịu đựng giỏi, suy nghĩ nhanh lẹ và sống lâu. Như Hòa
thượng Triệu Châu, một cao tăng Phật giáo đời Đường sống đến 150 tuổi.
Hòa thượng Hư Vân thời cận đại sống được 120 tuổi. Cư sĩ Lý Bỉnh Nam,
Đài Loan, nhờ nhiều năm trường trai, 95 tuổi mà vẫn sáng suốt. Những
điều này đều là hiện thực chứng minh ăn chay mạnh khỏe, sống lâu. Lại
như quán quân bơi lội Mậu-lâm-la-tư của thế vận hội Olimpic, lần đầu
tiên, tốc độ của anh ta thật kinh người. Là vận động viên nổi tiếng
nhất, anh ta là một người ăn chay. Theo báo cáo của Kiện Đức, một nhà
hóa học trứ danh Pháp quốc, ông ta phát hiện thực phẩm thịt là một loại
thực phẩm trúng độc mang tính chậm. Bởi vì xuất xứ của thịt là từ heo,
dê, gà, vịt… mà động vật lúc vội vàng, giận dữ hoặc sợ hãi thì trong cơ
thể sản sinh một vật tiết ra độc tố, độc tố ấy nhanh chóng truyền khắp
các mạch máu vi tế và thịt trong toàn thân. Vật tiết độc chất này thông
thường đều đầy trong cơ thể, tác dụng “cái mới thay đổi cái cũ” bài xuất
ra ngoài, hoặc ra bằng đường đại tiểu tiện. Nếu con vật bị giết trong
lúc đang giận dữ hoặc sợ hãi, bộ máy cơ thể bị đình chỉ hoạt động, vật
tiết xuất độc tố này không được bài xuất ra, vẫn tồn đọng trong máu
thịt. Nếu ăn vào loại thịt này, tất bị trúng độc tố ấy. Cho nên, ăn thịt
bằng với trúng độc mang tính chậm. Đã từng có người thí nghiệm qua.
Động vật trong lúc giận dữ hoặc sợ hãi, chất tiết độc tố mà cơ thể sản
sinh ra, nếu hút ra bằng ống thủy tinh, chỉ cần độc tố bằng một cây
nhang đã có thể giết chết một mạng người. May mà độc tố này khi gặp rau
quả, bị hóa giải bớt một phần nào. Cho nên lúc nấu nướng, nên bỏ vào một
ít gừng tươi, ớt hoặc rau xanh, đậu hủ, sẽ hóa giải bớt độc tố của
thịt. Nếu nấu chỉ toàn thịt, không bỏ gừng, tỏi, rau... thì độc tố của
thịt không được hóa giải, ăn vào sẽ có hại, lâu dài tất sẽ trúng độc mà
chết.
Năm 1954, viện liệu dưỡng bệnh phổi
Gia Nghĩa, Đài Loan có một bệnh nhân tên Quảng. Lúc rút quân khỏi Đại
Lục, anh ta theo quân đội đến Đài Loan. Do suy dinh dưỡng, anh ta mắc
bệnh phổi. Anh trai anh ta làm ăn buôn bán ở Hồng Kông. Mới đầu đến Đài
Loan, không liên hệ được với anh mình. Sau liên lạc được, viết thư báo
mắc trọng bệnh. Anh trai gởi đến cho một món tiền lớn. Có tiền, anh liền
nghĩ đến bồi bổ. Bồi bổ bằng gì? Ăn gà! Thịt gà là bổ nhất! Ban đầu,
hai ngày ăn một con. Ăn liền mấy ngày không thấy khởi sắc. Bồi bổ nữa.
Mỗi ngày ăn một con. Ăn liền mấy ngày, sức khỏe lại càng suy nhược. Lại
bồi bổ nữa. Một ngày ăn ba con. Phương pháp ẩm thực của anh ta thật đặc
thù. Sợ dinh dưỡng của gà theo máu ra hết, vì thế anh nhét gà vào ống
tre cho ngột chết, rồi bỏ vào nồi áp suất hầm, sau đó uống hết nước cốt.
Uống một ngày ba lần như thế. Uống chưa được mấy ngày thì ôi thôi!
Nguyên nhân đưa đến cái chết này của anh ta, lúc đó tôi chẳng hiểu gì
cả. Về sau học Phật, nghiên cứu phương pháp ăn chay, mới hiểu được ông
Quảng do ăn thịt trúng độc mang tính chậm mà chết. Không những súc sinh
mà con người cũng thế. Con người lúc giận dữ, sợ hãi, sắc mặt bỗng chốc
đỏ mặt tía tai hoặc nhợt nhạt, điều này đều do tinh thần bị kích động mà
sản sinh độc tố, hiện tượng biến hóa trong máu. Độc tố này đối với phụ
nữ còn phát sinh cả trong sữa nữa, nếu cho con bú sẽ nguy hiểm tính
mạng. Trong Ấn Quang Đại Sư Văn Sao có kể câu chuyện thế này: có một phụ
nữ người Âu, sau khi chăm chú nghe Ấn Quang đại sư khai thị lý giới sát
ăn chay, bèn khóc rống lên. Bà ta đau xót cho hai đứa con trai của
mình, chết do độc của sữa. Vốn là hai vợ chồng bà thường hay xảy ra bất
hòa, cãi vã. Mỗi khi hai vợ chồng gầm thét như sấm, đứa bé sợ khóc thét
lên. Là người làm mẹ, để con thôi khóc, lập tức vạch áo đút ngay núm vú
vào miệng đứa trẻ, tuy đứa trẻ đã thôi khóc, nhưng từ đó cơ thể suy
nhược dần, không bao lâu thì chết. Từ sự thật của hai câu chuyện này, có
thể thấy: ăn chay không độc, thịt có độc. Tất nhiên, cần phải tức tốc
giới sát ăn chay.
Thứ hai: Nhân loại nên ăn chay, chớ nên ăn thịt
Theo tiến sĩ Hàn Đinh Đốn của trường
đại học Ca-luân-tỷ-á Mỹ quốc, đã từng giải phẫu phân tích đường ruột,
chứng minh con người thích hợp ăn chay mà không thích hợp ăn thịt. Ông
ta giải thích ruột non của động vật ăn thịt thì ngắn, ruột già thẳng và
trơn nhẵn; ruột non của động vật ăn chay thì dài, ruột già cũng dài;
ruột của động vật ăn thịt lẫn ăn chay dài hơn động vật ăn thịt, ngắn hơn
động vật ăn chay. Ruột già của con người dài khoảng 5 – 6 mét và quằn
tới quằn lui, vách ruột không láng đồng thời chồng lên một đống. Đường
ruột như thế chỉ thích hợp với ăn chay, không thích hợp với ăn thịt. Bởi
vì thịt ít chất xơ, sau khi tiêu hóa để lại cặn bã. Ruột của con người
tương đối dài, thức ăn ở trong ruột quá lâu sẽ sinh ra độc tố, tăng thêm
gánh nặng cho gan. Gan quá sức chịu đựng sẽ trở nên xơ cứng, thậm chí
ung thư. Lại nữa, trong thịt có rất nhiều a xít uric, Urê, ăn vào tăng
thêm gánh nặng cho tạng thận, dẫn đến bệnh thận. Vả lại, thịt ở trong
ruột già, ruột non phải qua sự hấp thu quá độ không cần thiết. Và thịt
vốn lại thiếu chất xơ, dễ tạo nên táo bón, dẫn đến bệnh trĩ và ung thư
trực tràng. Sự phân tích đường ruột con người trên đây, đủ để chứng minh
con người ăn thịt là “tự rước họa vào thân”.
Thứ ba: Thức ăn thịt dễ dẫn đến bệnh tật
Sự nguy hại lớn nhất đến sức khỏe của
người già, trung niên là colesterin, mà hàm lượng colesterin tương đối
có nhiều trong não, thần kinh, máu, nước mật, lòng vàng trứng và mỡ… của
động vật. Colesterin là chủ thể cấu thành hocmon của tuyến thượng thận
và vitamin D. Tố chất dinh dưỡng này, thanh niên, trung niên hấp thu một
lượng vừa phải rất là hữu ích. Nếu trong máu của một người chứa
colesterin quá nhiều, sẽ dẫn đến xơ cứng động mạch, bệnh tim, bệnh cao
huyết áp… Tuổi trung niên trở lên thì cơ thể, sinh lý có chiều hướng suy
dần. Tất nhiên, cần phải tránh ăn nhiều thực phẩm thịt hàm chứa phong
phú chất colesterin để giữ sức khỏe cơ thể.
Hiện tại, nguyên nhân tử vong đứng đầu
ở Đài Loan là bệnh tim, huyết áp. Thống kê từ bệnh chứng, chứng tỏ
người Đài Loan ăn thịt quá nhiều. Trong các cuộc báo cáo từ nhiều nghiên
cứu khác nhau, đều đưa ra thịt có thể dẫn đến ung thư. Bởi vì thịt lúc
chiên nướng, sẽ sản sinh ra một chất hóa học – chất dẫn đến bệnh ung thư
nghiêm trọng này. Giả sử ăn thịt chiên nướng, một miếng bít-tết có thể
tương đương với chất hóa học – khói của 600 cây nhang. Cho nên, ăn bít
tết và thịt quay còn đáng sợ hơn hút cả một khối lượng lớn thuốc thơm.
Kế đó, nếu heo bò mắc bệnh ung thư hoặc các bệnh tương tự, ăn thịt của
những con vật này, rất có khả năng sẽ bị truyền nhiễm. Lại nữa, có một
số nhà chăn nuôi, để phòng súc vật nuôi như heo, bò, gà, vịt không bị
truyền nhiễm bệnh dịch, đã bỏ thuốc kháng sinh trong thức ăn gia súc.
Điều này khiến cho người ăn thịt cũng bị hấp thu rất nhiều chất kháng
sinh. Về sau những người này mắc bệnh, thì kháng sinh và thuốc đặc hiệu
của y bác sĩ dùng đều trở thành thuốc mang tính chống kháng vô hiệu hóa,
làm cho không thuốc nào chữa được, bó tay chịu chết. Sinh mạng của
những người này do thường ngày ăn thịt làm chủ.
Nguyên nhân tử vong lớn thứ hai ở Đài
Loan chính là ung thư. Cồn có thể gây nên bệnh ung thư. Người uống rượu
thường bị ác tính niêm mạc khí quản và phế nang tế bào, ung thư thực
quản và khối u ác tính dạ dày gián tiếp gây nên ung thư gan, xơ gan cổ
trướng. Giữa rượu và ung thư kết tràng, ung thư trực tràng có sự liên
quan mật thiết. Cho nên, háo ăn thịt cá, lại thêm tham rượu, bằng với
lửa đổ thêm dầu, nguy hiểm vô cùng. Có rất nhiều thực vật phòng chống
khối u. Hễ những thực vật giàu vitamin A, C đều có thể dự phòng ung thư.
Ví như xúp lơ, dưa bở, khoai lang, cà chua, hạnh tử, trái đào, bí rợ,
rau chân vịt, bí đao, bắp cải, su hào, rau cải hoa, bưởi, ớt tươi,
chanh, lê, quýt, đậu hà lan, dứa, dâu tây, cam đường, cà rốt, sữa bột…
giảm mập. Người ăn chay không cần kiêng kỵ thứ nào. Người Mỹ đã từng
điều tra thống kê, vi trùng bệnh trong cơ thể con người, hết 8 phần 10
là do truyền nhiễm từ thịt bò, và người bị bệnh phổi cũng có người do ăn
thịt bò. Lại trong dịch Hổ Liệt La, có một loại tên gọi là Đồn Hổ Liệt
La, đó chính là bệnh truyền nhiễm từ heo. Đan Mạch sau thế chiến thứ
hai, để tái tạo lại đất nước, chính phủ nghiêm cấm nhân dân giết động
vật làm thực phẩm. Qua năm thứ hai kinh tế phục hồi mới bỏ lệnh cấm. Ngờ
đâu sau khi giải cấm, người dân trong nước mắc bệnh ngược lại cao hơn
nhiều so với khi cấm lệnh sát sinh. Có thể thấy, ăn chay có ích, ăn thịt
có hại. Lại nữa, trước thế chiến thứ hai, nước Bungari ở Châu Âu được
gọi là “đất nước của trường thọ”. Trong 6.000.000 nhân khẩu của toàn đất
nước, có đến 160 người thọ trên 100 tuổi. Nguyên nhân trường thọ ấy,
qua kết quả của các nhà y học, 95% là ăn chay trường. Đây chính là ăn
chay có thể khỏe mạnh, sống lâu.
Lại một chứng minh nữa: nhà dinh dưỡng
học Kha-lâm-tư, Mỹ quốc nói: “Nhân loại nếu có thể bỏ ăn thịt, thì sẽ
thu được lợi ích vô cùng”. Ăn chay có thể giữ lâu tuổi trẻ, tinh lực dồi
dào, đầu óc mẫn tiệp, da thịt mềm mại, đây là hiện tượng của tuổi trẻ.
Ngược lại, thân thể mệt nhọc, thần trí hôn ám, da thịt xù xì, lộ ra dáng
vẻ lão hóa. Nay lấy ba cái này làm chuẩn, so sánh giữa ăn chay và ăn
mặn, nhà dinh dưỡng học Chu Tu Tuệ nói: “Ăn nhiều thực phẩm có thịt,
trong y học gọi là thực vật mang tính chua, có thể làm cho máu mang tính
chua, máu dơ. Lúc muốn trung hòa tính chua này, chất canxi trong máu
phải tiêu hao lượng lớn. Lượng canxi mất, tế bào sẽ bị lão hóa, cơ thể
mỏi mệt không sức chịu đựng, dễ đưa đến thần trí hôn ám và suy yếu. Còn
ăn nhiều rau xanh, trái cây, những thực vật mang tính kiềm này, có thể
làm cho máu giữ được chất kiềm, máu trong sạch, khiến cho cơ thể nhẹ
nhàng, thoải mái, tinh lực dồi dào, chịu đựng giỏi, đầu óc nhanh nhạy
đồng thời có thể sống lâu”.
Trên đây, đã đối chiếu sức khỏe và
tinh thần của người ăn chay và người ăn mặn, rõ ràng đã thấy: một giữ
được vẻ thanh xuân, một suy yếu lão hóa. Sự láng mịn và xù xì của da,
chỉ nhìn qua ta có cảm giác ngay là già hay trẻ. Cho nên, da thịt mịn
màng là điều kiện chính của sự trẻ mãi. Ăn chay làm sao giữ được nước da
mịn màng? Điều này cần phải nói từ thực phẩm dầu mỡ nào mà người ăn
chay đã ăn. Giá trị dinh dưỡng của mỡ là: thứ nhất, cung cấp nhiệt năng.
Thứ hai, duy trì nhiệt độ cơ thể, bảo vệ nội tạng và làm tươi nhuận da.
Thứ ba, giúp đỡ hấp thu vitamin. Chất mỡ quá nhiều làm cho người ta
mập, dễ mắc bệnh cao huyết áp, mạch máu não cho đến các bệnh tim, gan,
phổi, thận… Nếu mỡ quá ít khiến cho người ta gầy gò, dễ mắc các chứng
suy nhược cho đến các bệnh về da. Có hai nguồn mỡ: một là mỡ từ động
vật, như mỡ của heo, dê và thịt mỡ, gọi là mỡ động vật. Hai là mỡ từ
nhân thực vật, như dầu phụng, dầu đậu nành, gọi là dầu thực vật. Sự hơn
thiệt của hai loại dầu mỡ này khác nhau rất lớn. Mỡ động vật là mỡ bão
hòa, nhiều colesterin, dễ dẫn đến xơ cứng động mạch, cao huyết áp, bệnh
tim, cũng có lợi cho việc sinh sản ung thư tế bào. Dầu thực vật không
phải là dầu bão hòa, có thể thúc đẩy tăng gia bài tiết tính chua của
nước mật, làm cho colesterin xuống thấp, tránh được bệnh tim và các
chứng huyết quản khác. Từ đó có thể thấy, người ăn chay sử dụng dầu thực
vật, quả thật là một yếu tố lớn để khỏe mạnh tươi da. Hàm lượng dầu
trong thực vật, nhiều nhất là ở hồ đào, chứa 66.90%. Thứ hai là đậu
phụng, chứa 48.70%. Thứ ba là mè trắng, chứa 48.23%. Thứ tư là đậu nành,
chứa 20.20%. Những dầu này đều không phải là dầu bão hòa, ăn vào có ích
không hại. Hàm lượng mỡ trong động vật, nhiều nhất là ở thịt heo, chứa
57.80%. Thứ hai là thịt dê, chứa 25.00%. Thịt bò chứa 13.50%. Nhưng
những loại mỡ này đều thuộc mỡ bão hòa, chứa rất nhiều colesterin, dễ
dẫn đến bệnh tim, bệnh huyết quản. Nghe nói, ngày xưa nữ minh tinh điện
ảnh Hồ Điệp, nhờ ăn chay trường, tuy đã ở tuổi “bảy mươi xưa nay hiếm”,
nhưng vẫn giữ được dáng vẻ xinh đẹp thuở thiếu thời. Đây là một chứng cứ
ăn chay có thể không già.
Thích Tâm Anh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét